Mùa hè khắc nghiệt - Chương 9

Cách chùa Hang năm trăm mét có bãi đá Cà Dược. Những tảng đá nằm sát biển bị sóng đánh vỡ vụn, rồi bào chúng thành những hòn đá cuội bóng láng, nhiều màu sắc. Có hòn bằng ngón tay, có hòn bằng nắm tay nhưng nhiều nhất là những hòn đá cuội to bằng trái cà dược - một loại cà mọc hoang ở vùng này.
Trân dẫn Thạch đi trên bãi đá để tìm những hòn cuội có hình thù và màu sắc lạ mắt. Trân hỏi:
- Anh Hai tên Thạch, vậy người anh cứng rắn như đá?
Thạch cười:
- Em hiểu lầm rồi. Tôi tên Thạch là tên một loại chè nấu bằng rong biển nên rất mềm yếu chứ không cứng rắn như đá.
- Vậy anh Hai bị ngã là vỡ vụn luôn!
Bắt chước Trân, Thạch hỏi:
- Tại sao không vỡ vụn?
Giữa những hòn đá cuội hình thù khác nhau, Thạch thấy một hòn đá dẹp có màu hồng nhạt tựa trái tim, anh vội cúi xuống lượm:
- Ui da!
Bước lên một tảng đá có rêu, Trân bị trượt chân ngã xuống bãi đá cuội. Thạch hốt hoảng chạy đến đỡ em ngồi xuống một tảng đá lớn, mắt cá chân phải của Trân bị trầy sướt, rỉ máu. Thạch rút một điếu thuốc, bẻ đôi, lấy những sợi thuốc lá vàng đắp lên vết thương của Trân.
- Ui da!
Trân hét lên vì vết thương đau rát. Em nhắm mắt, bậm môi một lát rồi từ từ mở đôi mắt ráo hoảnh. Thạch nói:
- Em lì ghê! Đau vậy mà không khóc.
- Tại sao phải khóc vì một vết thương ở chân?
Thạch cười.
- Tôi hiểu rồi. Mùa hè ở đây quá khắc nghiệt. Trời không mưa nên người ta cũng khó mà khóc được.
Thạch móc túi lấy ra hòn đá cuội có hình trái tim đưa cho Trân.
- Tôi tặng em một hòn cuội rất đẹp.
Trân nhìn hòn cuội màu hồng trong lòng bàn tay:
- Sao anh Hai nói trái tim anh bằng thạch chè nên dễ vỡ vụn?
- Trái tim của tôi có bằng đá thì nó cũng dễ vỡ vụn.
- Trân nắm chặt hòn cuội trong tay.
- Em sẽ giữ gìn không để nó vỡ vụn,
Trân nhờ Thạch chở đi thăm một người bạn học chung lớp mười hai. Cô bạn gái người Chăm tên Thiềm Thị Lộc. Khi Trân phải nghỉ học để chữa bệnh tim thì Lộc cũng nghỉ học để… cưới chồng. Chồng của Lộc làm việc ở Ủy ban nhân dân xã Phan Thanh, huyện Bắc Bình - nơi có nhiều người Chăm cư ngụ.
Ngày còn đi học, Trân và Lộc ngồi chung bàn, Trân thích đôi mắt của người bạn Chăm. Đôi mắt đen tròn, hàng mi cong vút có vẻ đẹp huyền bí. Trân thường chỉ bảo bài vở cho Lộc. Bù lại, Lộc dạy cho em hát những bài dân ca Chăm có giai điệu rất lạ. Vào dịp lễ hội truyền thống của người Chăm, Lộc thường rủ Trân về tham dự và xem Lộc múa hát. Đáng tiếc, hôm đám cưới của Lộc, Trân không đến chúc mừng vì em đang nằm điều trị bệnh tim ở bệnh viện tỉnh.
Thạch lái xe vào một con đường đất bạc trắng. Nhà của người Chăm xây dựng cũng không khác gì người Việt. Họ chỉ ít trồng cây lớn ở trước sân vì thường dùng sân để phơi nông sản, phơi vải nhuộm hay chăn nuôi dê. Thạch dừng xe trước ngôi nhà mà Trân chỉ, có mái ngói mới lợp đỏ au.
Lộc đang ngồi dệt thổ cẩm ở trong nhà, nhìn thấy Trân vội chạy ra, tươi cười:
- Lâu quá Trân mới đến thăm mình.
Trân đưa cho Lộc một gói khô mực:
- Tặng vợ chồng Lộc đó. Chồng Lộc có nhà không?
- Anh ấy đi công tác chưa về. Mời hai bạn vào nhà chơi.
Rồi nhìn Thạch, Lộc cười.
- Mình xin lỗi. Mời anh và Trân vào nhà chơi!
Thạch ngồi vào bộ bàn ghế đánh vẹc ni nâu bóng. Trân đi đến khung cửi, xem tấm thổ cẩm đang dệt có hoa văn đặc biệt của người Chăm.
- Lộc dệt hàng bán có khá không?
- Ở đây có hợp tác xã lấy hàng để xuất khẩu nên mình bán thổ cẩm cũng có giá.
Lộc đi vào nhà trong lấy ra hai ly sữa to, để lên bàn.
- Mời anh và Trân uống sữa dê. Nhà mình có nuôi năm con dê, một con dê đực và bốn con dê cái nên có dư sữa để bán.
Trân nhìn ly sữa dê lắc đầu không dám uống. Lộc cười:
- Uống đi. Sữa dê tốt lắm, giúp cho người ta khoẻ mạnh.
Thạch uống cạn ly sữa dê rồi nói:
- Nếu em sợ, tôi sẽ uống giúp em.
Trân cười:
- Anh Hai luôn luôn can đảm khi ăn uống. Nhưng em cũng đâu có sợ… sữa dê!
Trân bưng ly sữa lên nhắm mắt uống cạn ly. Mùi sữa dê tanh nồng khiến em vội vàng lấy tay bịt chặt miệng để khỏi bị ói.
Lộc đi đến khung cửi rút ra hai dây vải trắng có dệt hoa văn bằng chỉ đỏ, mỗi dải vải dài một gang tay, rộng một đốt gang tay.
- Mình tặng Trân hai sợi dây này. Khi yêu ai, bạn cột một sợi vào cổ tay mình và một sợi vào cổ tay người mình yêu.
Trân cầm hai sợi vải cột vào hai tay của em:
- Con gái Chăm sướng thật, muốn yêu ai là cột tay người mình yêu. Con gái Việt không làm như vậy được.
- Sao bạn lại cột hai sợi dây vào hai tay của bạn?
- Tại mình nhiều “tự ái”!
- Đừng làm vậy. Trân hãy cột một s

Trang: Trước 12
U-ON
[XÓA QUẢNG CÁO]

XtGem Forum catalog