pacman, rainbows, and roller s

Ngăn kéo số 14

Tôi cẩn thận ngồi xuống ghế, rút khăn tay ra và lau trán. Hít một hơi dài, tôi nhấc phôn lên quay số của Olaf. Khi nghe tiếng chuông, tôi còn liếc lại cửa phòng lạnh. 
Giọng mụ vợ Olaf nghe ngái ngủ: 
- ồ, rất tiếc. Ông Olaf nhà tôi chưa về. - Rồi chợt giọng bà ta nghe tử tế hơn - Chờ chút, tôi nghe tiếng ông ấy mở cửạ 
Giọng Olaf vang lên sau tiếng đằng hắng: 
- Rồi, chuyện gì? 
- Tully Branson đây, bác Dalỵ 
- Không có cái vụ trực thế cho mày đi nhậu với bạn đâu à nghen ! 
- Không có đâu - tôi đáp - cháu chỉ muốn biết về cái cô trong ngăn 14. 
- Không có ai trong ngăn 14 hết, Tullỵ 
- Có mà, thưa bác. Một cô tóc vàng đàng hoàng. Trẻ và đẹp, chết uổng hết sức. Chắc bác nhớ ra hén, có điều bác quên ghi sổ nhập cho cô ấỵ 
Tôi nghe tiếng bà Daly hỏi chồng chuyện gì đó, rồi nghe ông ta nói với vợ: 
- Chắc cái thằng Branson này đêm nay nó mang rượu vô đó uống quá! 
- Không có, bác ơi - tôi cự liền - Cháu khoái nhậu, nhưng không có mang rượu vô đây à nghen! Chỉ có chuyện cô tóc vàng ở ngăn 14 bác quên ghi sổ thôi ! 
- Ðời nào tao lại quên chuyện đó được? 
- Có mà. Không tin bác ghé đây coi đị 
- Tao sẽ tới, con ạ ! Sai sót này lớn lắm chứ chơi đâụ 
Lão giộng ống nói xuống thiếu điều làm tôi thủng cả màng nhĩ. Còn tôi thì nhẹ nhàng đặt ống nói xuống, lấy bình thủy rót một ít cà phê ra, đốt một điếu thuốc, nhấp một ít cà phê, châm một điếu thuốc. 
Nhấp miếng cà phê nữa, cất bình thủy vào chỗ của nó, thò tay lấy gói thuốc, lúc đó tôi mới nhìn thấy mình đã châm hai điếu bỏ trên gạt tàn. Tôi mếu miệng cười, duị tắt một điếu để dành đêm khuyạ 
Với bước chân khập khiễng, lão Olaf bước vào cứ như một con tàu đi trong giông bãọ Ðáp lại ánh mắt trợn trừng của lão, tôi chỉ mỉm cười với tất cả sự chắc ăn mình có được, và mời lão vào phòng xác. 
Lão đi qua cánh cửa, tôi theo sát nút. Ngăn 14 vẫn còn kéo lòi ra ngoài ở đó. Lão chẳng cần đi tới nơị Nhìn một cái, lão quay lại liền: 
- Branson - lão nói - tao mà còn trẻ là đập bể mặt mày liền. Mày bắt một người già mệt nhọc nửa đêm tới một nơi hôi thối như thế này đó hả? Vậy mà lâu nay tao cứ nghĩ mày là thằng nhóc tử tế đó ! 
- Nhưng bác Daly... 
- Không có "nhưng" con mẹ gì cả ! Cái vụ này tao sẽ báo cáo ! 
Tôi trợn mắt nhìn ngăn 14 như thằng khùng. Cô ta vẫn còn đó, thù lù một đống. Tóc vàng, xinh đẹp và chết cứng. 
Olaf xô tôi qua một bên và bước đị Tôi níu lấy tay lãọ Tôi đúng là còn nhỏ tuổi, nhưng cũng đã mọc râu rồị Tôi kêu lên: 
- Bác Olaf. Bác thấy mà. Cháu biết bác thấy mà ! 
- Bỏ cái tay ra nghe chưa ! - lão quát - Tao thấy rõ ràng là cái ngăn kéo trống trơn, y hệt cái đầu óc của mày vậỵ 
Tôi cứ níu tay lão, không cho đi: 
- Cháu không có chịu giỡn kiểu này đâu... 
- Thì tao cũng vậy - lão quát vào mặt tôi - Giỡn gì cà chớn ! 
- Thì bác coi kỹ cái ngăn đi, đừng giỡn nữa mà. 
- Thì tao đã coi rồị Không có gì hết ngoài một thằng nhóc láo lếu dám bày trò thối tha là bắt một người già phải nửa đêm tới đây ! 
Lão giật tay ra và bước nhanh ra ngoàị Ðến cửa, lão quay lại, dứ dứ ngón tay về phía tôi: 
- Nè nhóc, tốt nhất là từ mai, mày lo kiếm việc làm khác đi ! - và lão dông thẳng.

Trang: Trước 12
U-ON
[XÓA QUẢNG CÁO]