Polly po-cket

Bãi biển lúc nửa đêm: Cái xác chết trôi

 
- A lô...
 
Đáp lại tiếng a lô của tôi là một sự im lặng ở đầu dây bên kia. Tôi lại tiếp tục nói thật to :
 
- A lô... Cho hỏi ai ở đầu dây bên kia ấy nhỉ, sao gọi mà ko nói gì vậy ?
 
Tôi phải hỏi đến lần thứ 3 thì bên kia mới có 1 giọng con gái vang lên :
 
- A lô, có phải bạn nói là bạn bị thất lạc mất một người em trai phải không, mình là cô gái ở dưới bãi biển hôm nay đây.
 
Tôi giật mình nghĩ tại sao cô ta lại biến số đt của mình mà gọi nhỉ ? Nhưng cô ấy có nhắc đến thằng Mạnh nên tôi chắc là cô ấy có manh mối gì rồi nên tôi trả lời:
 
- ừ đúg rồi, có chuyện gì ko hả bạn. mà sao bạn lại biết sđt của mình ?
 
Bên đầu dây bên kia lại là một sự im lặng đến đáng sợ. Tôi đang định cúp máy thì giọng nói ấy lại vang lên ở đầu dây bên kia :
 
- Tớ biết em trai bạn đang ở đâu rồi, bạn ra ngay bãi biển chỗ chúng ta gặp nhau lúc sáng đi rồi tớ dắt đi.
 
Nghe thấy vậy tôi bật dậy và chạy thật nhanh ra ngoài bãi biển, nhưng lúc nãy bãi biển tối om, 12h đêm rồi, chả còn ai ngoài này vậy cô ta định dắt mình đi đâu. Đang băn khoăn suy nghĩ thì có một ông lão vỗ nhẹ vào vai tôi, tôi quay lại thì thấy đó là một ông lão tầm 60 tuổi mặc quần áo lính, vai đeo ba lô màu xanh, đầu đội mũ cối và cái khiến tôi ấn tượng hơn cả là ông ấy bị mất 1 chân, phải lắp chân giả và 1 tay phải chống nạng. Ông lão nhìn chằm chằm vào tôi và hỏi :
 
- Con trai sao đêm hôm khuya khoắt con còn ra đây làm gì ?? Cẩn thận ko bị ma bắt đi đấy con ạ
 
Tôi hỏi lại ông lão :
 
- Ở đây có ma hả ông ơi ? EM trai cháu bị mất tích. có người hẹn cháu ra đây để đưa cháu đến chỗ em cháu, mà cháu ra thì chả thấy ai cả.
 
Ông lão hỏi lại tôi :
 
- Thế em con mất tích lâu chưa ? ai gọi con ra đây để đưa con đi ? Ông ở đây cả ngày hôm nay mà thấy có mỗi mình con đứng thơ thẩn ở đó cả buổi sáng rồi giờ cũng chỉ có mỗi con với ông tjooi chứ có ai nữa đâu.
 
Tôi thấy lạ nên hỏi ông lão :
 
- Ông ở đây cả ngày hôm nay ạ ? thế ông có thấy một cô gái tầm tầm tuổi cháu, sáng nay cầm cái ô màu đen đứng đây nói chuyện với cháu ko ạ ? Ông có biết cô ta đi đâu rồi ko, cô ấy hẹn cháu ra đây để đưa cháu đi tìm em cháu mà.
 
Lúc này ông lão chỉ cười rồi đưa cho tôi một mảnh giấy gì đó nhàu nát rồi ông lão rảo bước đi. Tôi giở mảnh giấy ra thì thấy đó là 1 mẩu báo. Ông lão đi ra sau lưng tôi rồi bảo tôi rằng :
 
- Em trai cháu mất tích 2 ngày rồi, nếu ko tìm nó nhanh thì nó sẽ chết đấy. Muốn tìm nó thì phải tránh xa cái chỗ này ra thì mới tìm đc. Giờ cháu về nhanh đi, nghe lời ta và có ai gọi ra đây nữa cũng ko đc nghe theo đấy.
 
Tôi ko quay lại nhìn ông lão mà đang chăm chú vào cái vật ông lão vừa đưa, đó là một mảnh báo cũ, có lẽ cũng phải đc 1 hay 2 tuần rồi, tuy bị ướt nhưng vẫn có thể thấy đó là một tin vắn tìm ng mất tích. Do ở đây tối quá và tôi cũng cảm thấy lạnh lạnh nên tôi cầm mẩu báo đi về phòng nghỉ của tôi. Lúc tôi quay lại thì đã ko còn thấy ông lão đâu nữa. Với cái chân như vậy thì sao ông ta có thể đi nhanh như thế. Tôi chợt thấy rùng mình và tôi chạy thật nhanh về phòng, khoá chặt cửa phòng và và bật sáng hết đèn điện lên thì mới yên tâm. Lúc này rất nhiều suy nghĩ đã và đang diễn ra trong đầu tôi và thắc mác lớn nhất là ông lão ấy là ai, người hay ma, và ông ta đưa mình mảnh giấy ấy có ý nghĩa gì. Tôi chợt nhớ ra mảnh giấy và giở ra đọc. Đó là một mẩu tin vắn và có 2 bức ảnh. DO bị ngấm nước, chữ còn chữ mất nên hơi khó đọc nhưg 2 tấm ảnh vẫn có thể nhìn thấy đc mặt người. Lúc này tôi thấy 2 tấm ảnh đó hình như quen quen. Tôi cố gắng căng mắt ra đọc những dòng chữ còn nguyên vẹn và tôi sững người lại và làm rơi tờ giấy đang cầm trên tay... 
 
Trên mẩu báo đăng tin tìm người thân là một nam thanh niên sn 1984 tên N.V.H và bạn gái là P.T.Linh đi biển và mất tích ngày 13-6-20xx. ai biết thông tin hay gặp anh H và chị Linh ở đâu xin liên hệ với số đt 093xxxxxxx, gia đình xin cảm ơn và hậu tạ. Bên dưới là 2 tấm ảnh và tôi nhận ra người con gái trong ảnh chính là người mà tôi đã gặp và tam sự lúc sáng nay và cũng chính là người đã gọi tôi ra bãi biển lúc nửa đêm...
 
Cái xác tiếp theo... Nhưng lần này là...
 
 
Đêm hôm ấy tôi không hề ngủ đc... Trước mặt tôi là mẩu giấy ấy cùng với biết bao nhiêu suy nghĩ ngổn ngang trong đầu. Tôi đứng dậy đi ra bàn lấy chai nước lạnh. Đưa lên miệng uống 1 hơi hết nửa chai còn lại tôi xối luôn lên mặt mình. Nước lạnh khiến

Trang: Trước 1234
U-ON
[XÓA QUẢNG CÁO]