Thích cậu một chút thôi...
Việt đã giải thích cho Liên hiểu, rằng tình cảm không phải là thứ có thể dùng cách này hay cách khác để đoạt lấy được từ tay một người. Tình cảm là những cảm xúc xuất phát từ trái tim và mong được nhận lại từ trái tim. Cô em gái nhỏ nước mắt ngắn dài ngước mắt lên nhìn Việt, Việt áp tay lên má Liên, lau đi những giọt nước còn vụng về thút thít.
- Nhóc của anh ngốc quá rồi. Bây giờ là thời điểm quan trọng cho việc học, chuyện tình cảm cứ để tự nhiên thôi em.
- Nhưng em của anh vẫn học tốt đó thôi. Huống hồ… em lại sắp phải xa Nam rồi… ý em là… khi bọn em thi…
- Anh hiểu. Nên em muốn Nam đón nhận tình cảm của mình đúng không? Em sợ phải hối tiếc đúng không?
Liên gật khẽ, bên phía khuất sau tấm kính trong đã vắng bóng hai người bạn cùng lớp. Dường như họ đã cùng nhau đi về một lúc khá lâu mà Liên không để ý. Trong khi đó, anh trai vẫn ân cần ngồi đối diện.
- Nếu có duyên, ắt sẽ còn gặp nhau sau này nữa. Cũng có thể đến lúc ấy, khi gặp Nam, em chỉ còn thấy một thời mình tương tư ngốc nghếch thôi. Em gái ạ, hạnh phúc sẽ đến nếu em trao đi yêu thương đúng cách, đúng lúc và dành cho đúng người. Anh không hy vọng em của anh khờ dại đuổi theo một cái đích biết trước không thuộc về mình.
Cô bé không nói không rằng, kéo tay mình ra khỏi bàn tay đang giữ của Việt, đứng dậy ra về. Việt chạy theo để đưa em gái về thì cái bóng nhỏ đã mất hút sau con hẻm. Việt thở dài, lắc đầu. Hóa ra, vẫn là một thời yêu đương bồng bột, dẫu biết trước kết quả sẽ chịu thương tổn nhưng nhất quyết làm theo ý mình. Em gái của Việt đang đi những bước đi giống hệt anh ngày trước, ngày anh thích một cô bạn và càng ngày càng khiến cô ấy rời xa mình. Sẽ có lúc, Liên ngừng lại và nói “giá như chưa từng…”
3. Khi cùng Nhi đi về trước cổng, Nam ngập ngừng:
- Cậu… ngủ ngon nhé!
Nhi mỉm cười, nhìn rõ nét bối rối trong khuôn mặt Nam. Bình thường cậu ấy lạnh lùng bao nhiêu, khi gần Nhi lại trở nên ấm áp bấy nhiêu. Đã có lúc Nhi nghĩ sẽ chẳng bao giờ có thể tự nhiên như trước đây khi đứng trước cậu ấy. Vậy mà bây giờ, thậm chí còn có thể kể cho cậu ấy nghe rất nhiều chuyện. Nhất là… chuyện của bố. Việc đó giúp Nhi nhẹ lòng hơn rất nhiều…
- À, Nhi này, chúng mình cùng cố gắng nhé. Tớ không muốn cậu buồn nhiều mà bỏ lỡ mất cơ hội.
- Ừ. Cậu về đi kẻo muộn. Ngủ ngon nhé!
Dáng cao lênh khênh khuất sau ngọn đèn vàng, Nhi lững thững bước vào nhà. Thật ra, bất cứ một cô cậu bé nào khi đứng trước ngưỡng cửa chọn lựa, một bước ngoặt lớn của cuộc đời như lứa tuổi của Nam và Nhi cũng đều ấp ủ những ước mơ và khát khao được chinh phục. Nhi không phải là ngoại lệ. Nhưng đó là trước khi phát hiện ra tập thư của bố, trước khi có tin tức của bố. Rồi Nhi sẽ tìm một cơ hội để đi gặp ông sau rất nhiều ngày không có tin tức. Nhi nghĩ, lúc bấy giờ, sự lựa chọn một cuộc sống bình yên đã không còn bình yên như trước. Có thể mẹ và Nam sẽ buồn vì quyết định của Nhi, nhưng trên hết, Nhi muốn có một mái ấm gia đình đúng nghĩa, hai đứa em Nhi cũng khao khát một sự chở che trọn vẹn…
Nhi về nhà, bật đèn lên học bài, mẹ từ bên ngoài đi vào lúc nào không rõ, khi đến gần bên, mẹ hỏi nhỏ.
- Có chuyện gì thế con?
- …
- Có vẻ như con đang lo nghĩ gì đấy. Nói mẹ nghe xem nào.
Dường như mẹ đọc được tất cả tâm sự thu trong đáy mắt Nhi. Nhưng cô bé vẫn còn chưa muốn mở lời. Làm sao có thể nói rằng Nhi sẽ không thi đại học? Làm sao có thể nói với mẹ chuyện Nhi quyết tâm đi tìm bố? Rồi mẹ sẽ sụp đổ mất thôi…
Đêm trắng và
những suy nghĩ chông chênh, Nhi giục mẹ đi ngủ sớm, nói qua loa về mấy chuyện bài vở trên lớp. Sau khi mẹ đi ngủ, Nhi cũng trượt dài trong những đắn đo. Có phải, cuộc sống là lựa chọn?
4. Gần cuối năm, sát ngày thi tốt nghiệp, cả lớp chuyền nhau sổ lưu bút. Ai nấy cũng háo hức. Vừa mệt vì phải căng thẳng chạy đề, ôn luyện, lại vui vì cuối ngày về chuyền tay nhau quyển sổ bé thấp thoáng chữ của mấy đứa bạn bàn trên bàn dưới. Nhi cũng có một quyển sổ nhỏ, một quyển sổ khiêm nhường hơn nhiều lần so với những quyển khác. Hôm nay hình như Nam giữ sổ, Nhi gặp Nam vào giờ ra chơi giữa buổi.
- Viết lưu bút cho tớ chưa?
- Tớ chưa. Mà cậu định thi trường nào nhỉ?
Nhi lặng thinh, nhìn ra tán phượng vĩ rợp sân trường.
- Tớ không thi đại học, Nam à.
- Sao cậu lại không thi đại học?
Nam bất ngờ trước câu trả lời của Nhi. Trong suy nghĩ của Nam, sau khi tốt nghiệp, kể cả khi hai đứa ở hai môi trường khác và cách xa nhau nhưng Nam vẫn đủ tin tưởng để tiến đến. Quyết định không thi của Nhi hy vọng trong Nam mong manh dần.
- Tớ tưởng q