Polaroid

Ánh mắt cầu vồng

Hà Vy có một bộ váy mới, nó khá đẹp và sành điệu. Nếu tôi nhớ không nhầm thì đó là bộ váy hot nhất mùa đông năm nay, mới được tung ra thị trường cách đây vài ngày.

Tôi cũng muốn có một bộ váy như thế. Phần vì tôi thích, phần vì tôi không thể thua con nhỏ Hà Vy đáng ghét đó được. Trong cuộc chiến hồi năm ngoái, Đăng Huy đã trở thành bạn trai tôi, nhưng sau đó thì nó thắng tôi mọi thứ, tôi không thể để lần này lại bị nó qua mặt được.

Ngày này tháng sau là đến sinh nhật tôi, tôi xin mẹ quà sinh nhật sớm và mẹ đồng ý. Chiếc váy long lanh được bày ở vị trí trang hoàng nhất trong shop quần áo ở trung tâm, tôi đưa mẹ đến gần, tỉ mẩn giới thiệu cho cái váy. Mẹ tôi sờ tay vào cái mác, mẹ dịu giọng, lắc đầu:

- Hay là … chúng ta mua món đồ khác đi con?

- Không! – Tôi nhất quyết. – Con muốn có cái váy này.

- Nhưng giờ … mẹ không có đủ tiền.

Mẹ kéo tôi ra khỏi quán trong khi chưa mua được chiếc váy. Tôi không hiểu nổi vì sao mẹ lại từ chối tôi như thế. Sang tháng là sinh nhật 18 của tôi, sinh nhật 18 của một đứa con gái phải luôn là một cái sinh nhật thật tuyệt vời, thật hoành tráng mới đúng. Vậy mà có chiếc váy hơn một triệu mẹ còn tiếc tiền không mua cho tôi, quá tệ!

Mẹ hình như tránh mặt tôi. Mẹ ra khỏi nhà từ rất sớm và về nhà cũng rất muộn. Thi thoảng tôi cũng cố gắng thức thật muộn, nhắc mẹ về chuyện cái váy, mẹ chỉ ậm ừ cho qua rồi nói mệt và đi ngủ. Người mệt mỏi là tôi mới đúng chứ? Tôi đang phát điện lên vì con nhỏ Hà Vy, nó đang cố gắng tấn công Đăng Huy, thật tức chết đi được.

***

Trường tôi tổ chức lễ hội, mỗi lớp sẽ đóng một vở kịch để tham dự cuộc thi trong lễ hội. Lớp tôi diễn vở “nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn”. Tôi thật sự không thích vở kịch này chút nào, vì tôi thấy nàng Bạch Tuyết đó quá dễ dãi. Ngủ trong nhà của bảy chú lùn ư, làm gì có đứa con gái nào dễ dãi đến mức ngủ lại cùng với người lạ và toàn là đàn ông? Tôi rất tiếc nhưng nếu con gái bây giờ như vậy, có lẽ sẽ bị cả thiên hạ xỉa xói vào mặt. Vậy mà chúng ta bây giờ vẫn ca ngợi nàng đấy!

Dù là ghét, nhưng khi mà Đăng Huy được chọn vào vai hoàng tử thì tôi vẫn vui mừng đóng vai Bạch Tuyết. Dù gì cậu ấy cũng là bạn trai tôi, việc tôi đóng vai Bạch Tuyết là hiển nhiên. Thế nhưng cuối cùng Bạch Tuyết chẳng phải tôi, Hà Vy đã nhận đóng vai đó ngay khi cô giáo còn chưa chọn ai cả, và tất nhiên cô giáo đồng ý. Đừng hỏi tôi là tôi đã nghĩ thế nào, tôi bực gần chết. Vậy mà Đăng Huy vẫn vui vẻ đồng ý, cậu ấy đóng vai hoàng tử còn Hà Vy đóng vai Bạch Tuyết. May mà tôi chưa phải sắm vai mụ phù thủy.

Dạo gần đây Đăng Huy về nhà rất sớm, không cùng tôi đi bộ như mọi ngày nữa. Dạo này thái độ của cậu ấy đối với tôi cũng lạ, có khi nào là cậu ấy đã hết thích tôi mà chuyển sang thích Hà Vy rồi không? Hôm qua, tôi vừa thấy Hà Vy đến nhà Đăng Huy, chuyện đó có khi nào là thật? Tôi bực mình, xui xẻo của tôi hình như bắt nguồn từ bộ váy đó.

***

Hôm nay là sinh nhật tôi, vẫn như thường lệ, mẹ ra ngoài từ rất sớm. Vậy là sinh nhật 18 của tôi bắt đầu, không nến, không hoa và không cả bạn trai, hôm nay Đăng Huy nghỉ học. Đến trưa, cơn tủi thân của tôi dâng lên não nề, điện thoại báo tin nhắn của Đăng Huy:

“Chiều gặp nhau ở Café Love nhé!”

Tôi mừng rơn, sinh nhật năm ngoái Đăng Huy đã tặng tôi một chú gấu bông siêu kute, cậu ấy luôn làm tôi bất ngờ. Thật may mắn vì tôi có Đăng Huy, ít ra thì sinh nhật 18 của tôi cũng có gì đó để nhớ!

- Cậu có vẻ vui vẻ quá nhỉ?

Hà Vy đi ngang qua tôi, khuôn mặt vênh lên đáng ghét. Tôi không buồn nói, hôm nay sinh nhật 18 của tôi, tôi chả ham gây sự.

- Dạo này cậu quê mùa quá rồi đấy, Dương. Cậu nên buông tha Huy đi.

Hà Vy nhếch mép cười rồi bỏ đi nhanh chóng, con nhỏ làm tôi phát cáu. Tôi không chỉ cáu Vy, tôi cáu cả mẹ tôi. Sinh nhật 18 của tôi, mẹ thậm chí còn không chịu mua cho tôi bộ đồ mới.

***

Tôi bước từng bước chậm chạp trên đường về nhà, trưa nắng làm cho cơn giận và mệt trong tôi càng bị nung nóng. Tôi đẩy cửa, hậm hực bước vào nhà. Bực thật, tôi chẳng còn bộ đồ nào mới để đi gặp Phong vào chiều nay cả!

Mẹ đang ngồi trước mâm cơm đầy đủ các loại món ăn, nụ cười tươi rói trên khuôn mặt mẹ. Có lẽ mẹ tổ chức sinh nhật cho tôi đó! Tôi chẳng buồn nhìn, mệt mỏi leo lên giường. Đau lưng thật, tôi thấy cái đệm này cũ quá rồi, nếu cứ thế này, về già cái lưng của tôi sẽ thảm mất.

Mẹ đặt hộp quà bên cạnh tôi, ngồi xuống cạnh giường vuốt tóc tôi nhè nhẹ:

- Hôm nay là sinh nhật 18 của con, con lớn rồi. Chúc con những điều tốt đẹp nhất trong tương lai nhé.

Tôi quay người lại đón lấy hộp quà, bóc lớp vỏ bọc cầu kì ra. Hóa ra mẹ cũng nghĩ đến sinh nhật 18 của tôi một chút, món quà được bọc rất cẩn thận. Lớp giấy bọc quà để lộ ra chiếc hộp nhỏ, tôi mở hộp và chiếc váy màu trắng long lanh hiện ra trước mắt. Tôi sung sướng ôm chầm lấy mẹ, tôi sẽ mặc bộ váy này đi gặp Huy, tôi sẽ thật lung linh và hạnh phúc trong sinh nhật 18 của mình.

Trang: 1234 Sau
U-ON
[XÓA QUẢNG CÁO]